Câu chuyện về thảm kịch của Vương Ấu Ngọc
Vào cuối đời Đường, các tay thương nhân với giới quan lại
đi qua vùng Tương Giang, tất cả đếư biết và say mê một ca kỹ nổi danh tài sắc:
Vương Ấu Ngọc. Họ bảo nhau, ai đã đến
thành Hoành Dương mà chưa được nhìn Vương Ấu Ngọc, tên đó là con lừa.
Đám sĩ đại phu lại càng say mê Vương Ấu Ngọc hơn nữa vì nàng
rất tinh thông văn mặc, giỏi làm thi từ. Nhiều thi sĩ tiếng tăm dương thời
khuyên nàng bỏ Hoành Dương, kinh đô của thương mại đế về Trường An, kinh đô của
văn học và chính trị, nhưng Vương Ấu Ngọc không nghe vì thâm tâm nàng không muốn
làm khôi thủ chốn phong trần mà mong kiếm một người chồng để có thể sống hạnh
phúc dưới mái gia đình, chỉ hiềm nỗi chưa gặp người tri kỷ.
Vương Ấu Ngọc vừa đẹp vừa tài hoa lại vừa giàu có nên nàng rất
kiêu kỳ. Một ngày kia có kẻ phiêu đãng hào hoa tên Liễu Phú theo đám thương
nhân đi từ Lạc Dương tới Lĩnh Nam, neo thuyền nghỉ tại Hoành Dương đã gặp
Vương Ấu Ngọc. Chỉ một đêm thơ hoa và rượu, cả hai người bỗng yêu đến nỗi
không muốn rời nhau. Vưong Ấu Ngọc đề nghị nguyện làm vợ của chàng. Liễu Phú lặng thinh. Sáng hôm sau, họ chia tay. Liễu Phú nhớ Ngọc không theo thương
thuyền đi Lĩnh Nam nữa, chàng ở lại Hoành Dương nhưng không tới thăm nàng, vì
Liễu Phú chỉ còn tiền đủ ăn cơm trong mấy ngày thôi. Ba bốn hôm sau, Vương Ấu Ngọc mới biết tin người yêu vẫn ở Hoành Dương nàng tức tốc đi tìm, họ gặp nhau
trong niềm cảnh vừa hân hoan vừa sầu tủi.
Ngồi trên thuyền thả trôi trên dòng Tương Giang, Liễu Phú
giải thích lý do tại sao chàng lại lặng thinh trước lời đề nghị kết giải đồng
tâm của Ngọc.
Trước đây, do một chuyện bất bình, chàng đã phạm tội sát
nhân, có người đàn bà chứng kiến ép buộc chàng phải lấy bà ta, nếu không sẽ
đi tố giác với quan phủ.
Vương Ấu Ngọc nghe xong, nàng rất vui vẻ nói có thể giải
quyết chuyện đó dễ dàng bằng tiền bạc. Ngay tối hôm ấy, Liễu Phú về Trường Sa
gặp vợ con thuơng lựơng. Vợ Liễu Phú bằng lòng bán chồng cho Vương Ấu Ngọc với
giá 200 vạn tiền (mỗi vạn tiền giá trị một lạng vàng), Phủ quay lại Hoành
Dương cho Ngọc hay, Ngọc bán hết tư trang cộng với số tiền dành dụm đem đến
dưa vợ Phủ.
Hạnh phúc hai người tràn ngập thế gian. Nhưng số mệnh Vưong
Ấu Ngọc mỏng manh quá. Chưa được bao lâu thì cha Liễu Phú mất, Phú phải về Lạc
Dương cư tang. Lúc chia tay, Vương Ấu Ngọc bảo Liễu Phú: “Em sẽ chờ anh ,
dù bao nhiêu lâu chăng nữa em vẫn chờ”.
Khi Liễu Phú đi rồi, Ẩu Ngọc đem châu báu đổi thành tiền, từ
bò hẳn kỹ viện, mướn một căn nhà nhỏ vùng phụ cận Hoành Dương sống âm thầm chờ
Liễu Phú .
Liễu Phủ đi tới nữa năm rồi mà chẳng có một tin túc nào cả,
khiến Vương Ấu Ngọc nóng ruột vô cùng. Các bạn của Ngọc cho rằng Liễu Phú là
kẻ bạc tình, khuyên Ngọc nên phục xuất thi thố cái tài ca vũ thi từ. Ngọc cho
rằng Liễu Phú nhất định không phải là con người phụ bạc.
Một năm trôi qua, vẫn biệt âm vô tín. Vương Ấu Ngọc cắt một
lọn tóc bỏ vào phong thư, thuê người đi tìm Liễu Phủ. Ưu uất tương tư bắt đầu
làm cho Ngọc trở nên tiều tụy.
Phần Liệu Phú, chàng đâu có phải là kẻ vong tình. Khi vừa
đặt chân tới Lạc Dương thì bị quan quân bắt bỏ ngục, hoàn toàn bị cắt đứt mọi
liên lạc với bên ngoài. Người của Ngọc cho biết chẳng tìm ra tung tích Liễu Phú ở
đâu.
Chuyện tình đau khổ của Ngọc lan truyền vùng Tương Giang. Ai cũng cười Vưong Ấu Ngọc
là ngu dại. Đau khổ, Ngọc thành bệnh, tiền thì tiêu hết, bệnh không thuyên
giãm .
Có nhiều phú thuơng nhờ mối lái muốn kết hôn với nàng nhưng
nàng vẫn một mực cự tuyệt với ý nguyện chờ Liễu Phú đến hơi thở cuối cùng. Hết tiền, Vương Ấu Ngọc đành phải ôm đàn ra đầu đường đầu
chợ đứng ca đề kiếm ăn độ nhật.
Giữa lúc ấy thì tin tức Liễu Phú đến với nàng, đó là một
bài thơ từ Phú viết từ trong ngục gửi ra như sau:
“Nhân gian tối khổ, tối khổ thị phân ly. Quân ái ngã, ngã
ái quân, thanh thảo ngạn đầu nhân độc lập. Họa thuyền đông khứ lỗ thanh trì. Sở thiên đê, hồi vọng xứ lưỡng y y. Hậu hộỉ dã tri cãu hữ nguyện, vị tri hà nhật thị
gìai kỳ, tâm hạ sự, loạn như tì, hảo thiên long dạ hoàn hư quá, cô phụ ngã,
lưỡng tâm tri nguyện quân gia, ai trường tại, nhất song phí".
Nghĩa là:
“Điều khổ nhất nhân gian là cảnh phân ly. Tôi yêu em, em yêu tôi ngọn cỏ xanh mướt đầu sông một mình đứng ngóng
trông con thuyền lặng lẽ xuôi về bên đông, tiếng bơi chèo chầm chậm. Trời nước
Sở nặng u buồn, người đứng vọng phía xa lòng cô tịch . Ngày gặp nhau chúngta sẽ
hiểu, nhưng bao giờ chúng ta mới được hội ngộ, tâm sự rổi bòng bong, hôm nay
đêm maí trôi mãi . Dù em có phụ tôi thì tâm hồn tôi vẫn nguyện được cùng em như
chim liền cánh”.
Vương Ấu Ngọc đọc thuộc bài từ, biết người yêu còn nhớ đến
mình, sung sướng hôm ấy nàng cất tiếng ca âm thanh thống thiết, ai nghe cũng
rơi lệ .
Nữa tháng sau, Vưong Ấu Ngọc chết, trong cây đàn người ta
tìm thất bài từ ai oán kia.
Tin Vương Ấu Ngọc chết làm cả thành Hoành Dưong xôn xao, bạn
bè cùng những người ái mộ nàng mỗi người quyên góp ít tiền xây cho Ấu Ngọc một
ngôi mộ tuyệt đẹp với tấm bia đề: “Liễu thị phu nhân chi mộ”
Tại sao kết quả cuộc đời của Ngọc như vậy?
Trong sử của Tướng Mệnh học có ghi lý do với mấy chữ: “Dữ
Mai Phi đồng cách, Ấu Ngọc mãn diện sầu dung". (Cũng như Mai ngày xưa,
nàng Vương Ấu Ngọc có tướng mãn diện sầu dung đầy mặt là vẻ buồn).
Mãn diện sầu dung là tướng ly phu. Theo tướng lý, nét mặt
người đàn bà nên lấy vui mãn diện tiếu dung làm thiện tướng. Dù cho bộ vị có
khuyết hãm chăng nữa, nếu được cách mãn diện tiểu dung cũng vót vát lại được
nhiều phần. Xin đừng lầm vẻ mãn diện tiếu dung với vẻ lả lơi chớt nhả. Mai Phi
là ai? Là một sủng phi của vua Đường Minh Hoàng, vua say mê nàng vì đôi mắt thật
buồn, đến khi Dương Quí Phi nhập cung thì Mai Phi thất sủng bị gỉam vào lãnh cung.
NHỮNG CÂU THƠ CÂU PHÚ VỀ TƯỚNG KHẮC PHU
Xem tướng muốn cho tính tương không bỏ sót thì phải thuộc kỹ
những câu thơ nhất là phú của tiền nhân đã vần điệu hóa các định lý tưởng cách
để người học dể nhớ:
- Phu nhân tu yêu phụ nhân hình
Hành bất ly hình xuất bản tình
Tuyệt khước bán hình đới nam tướng
Tuy giao khắc hại chủ định linh
(Đàn bà phải có hình dáng đàn bà
Đi đứng tâm tính không được trái bản hình
Nếu đàn bà mang tướng nam nhân
Tất khắc bại chồng con và đời cơ cực).
- Phụ nhân nhãn hạ nhục thuờng khô
Bất sát tam phu sát
nhị phu
(Đàn bà khoảng dưới mắt da thịt khô sác ra
Thì chẳng ăn thịt ba chồng cũng ăn thịt hai)
- Nhược thị diện trường ngách hựu trường
Hình phu khắc tử quyết nam đương
(Nếu mặt dài, trán cũng dài
Chuyện hình phu khắc tử khó tránh khỏi)
- Nhãn hạ hành văn chủ khắc phu
Nhân trung hành lý tất vi nô
Sơn căn hắc tử nhân cô độc
Giá dữ nhi phu hữu nhược vô
(Dướí mắt có vệt chạy ngang là khắc phu
Nơi nhân trung có vệt chạy ngang tướng hạ tiện
Sơn cãn có nổt ruồi thì cô độc
Có chồng con mà cũng như không)
- Tị tử xích văn xâm tử khí
Hình phu vị liễu hựu hình nhi
(Mũi thấy nhiều tia máu tụ lại làm sắc mũi đỏ tía
Vừa hại chồng chưa hết lại khắc con)
- Ngách hũu toàn mao đa phương hại
Mi đầu bát tự lưõng phân ly
(Trán có lông măng mọc xoáy nước, chồng con khó bền
Mi đầu chức vào nhau như chữ bát, vợ chồng chia lìa )
- Nhãn trường nhất tự bộ khuynh tà
Vô sự ưu dung khấn suyết ta
Kim nhật bàn hoàn như mộng lý
Tha niên giá tại biệt nhân gia
(Mắt dài chạy ngang như chữ nhất, đi đứng lệch lẹo
Không có chuyện gì mà mặt cứ buồn so
Cái gì hôm nay nên coi như giấc mộng
Ngày mai sẽ đi lấy chồng khác)
- Nhũ tiếu thể phì, hình khắc bất liễu
(Vú nhỏ, người mập là tướng khắc phu)
- Thân hàn nhãn đại, khấp thế vô kỳ
(Người gẩy khẳng khiu mà mắt thật to là tướng khóc chồng)
- Nữ nhân nhĩ phản chủ hình phu
(Tai loan, quách nhô ra khỏi thành tai là khẳc phu)
- Nữ nhân nhân ác giá tức hình phu
(Đàn bà mắt dữ tợn, lấy chồng là khẳc phu)
- Nữ nhân ngách cao, tam gia bất lao
Đầu hoành, văn lý, tam gia bất dĩ
Nữ từ nghịch mi, tam gia bất dĩ
(Đàn bá trán quá cao, lấy ba lần chồng chưa mệt
Trên đầu có nhiều vết(văn)ngang, lấy ba chồng chưa hết
Đàn bà lông mày mọc ngược, lấy ba chồng chưa đủ)
- Hùng thanh cách đới nam chi diện
Thử bối hùng hào sát trượng phu
(Tiếng đục như tiếng đàn ông, mặt đanh như nam tử
Là loại đàn bà nổi danh sát phu ).
- Nhãn hạ lạ văn hoàn túc trái
Lưỡng đô hình phu tam độ hôn
(Dướí con mẳt có vết ngang dọc như lướỉ, hãy trả nợ kiếp trước
Hai lần hại chồng hoặc ba lần sát vợ)
(Xem tiếp phần 4)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét